Thơ: Lâm Hảo Dũng
Ngồi đây tôi ngắm trời cao
Nước Sông Bassac đục màu chảy xuôi
Qua rồi mấy vịnh mấy voi
Bỏ tôi trôi dạt cuối trời biển Đông
Mận thơm thêm má em hồng
Cảnh trưa thanh tịnh hỏi lòng vu vơ
Bây giờ yêu đã được chưa ?
Mai đi bỏ phố Cần Thơ ngậm ngùi
Gió sông lay nỗi buồn tôi
Em con chim nhỏ khóc vùi trên tay
Tuổi Xuân có được bao ngày
Còn chăng kỷ niệm giăng đầy luyến thương