Thơ: Thụy Khanh
Nhớ quê ngọt trái dừa xiêm
Võng đưa kẽo kẹt lim dim giấc hè
Chân trời xanh mấy lùm tre
Đôi cò đứng lặng vỗ về tiếng ru
Nắng soi bãi mía xa mù
Buồn ai rụng trái mù u hững hờ
Hương cau thoảng rất mơ hồ
Ao bèo cá lội còn ngơ ngẩn đời
Nắng hồng tô má em tươi
Công anh giã gạo cho người sang sông
Gỏi tôm trộn với dưa bồng
Cơm canh đã nguội còn chong đèn mù