Sao anh lại đến quê hương tôi
Từ nửa vòng trái đất xa xôi?
Biết đâu cuộc chiến tàn khốc quá
Lý tưởng hay là mộng mơ thôi
Những lá thư anh gửi về nhà
New York, Utah, Alabama…
Có cả niềm vui và nỗi sợ
Cô đơn đêm vắng giữa rừng già
Mẹ Cha thương nhớ biết bao lần
Trông ngóng từng ngày dạ băn khoăn
Bản đồ Việt Nam treo bên cửa
Dõi theo từng bước anh hành quân
Những địa danh xa, bỗng thật gần:
Quảng Trị, Hạ Lào hay Khe Sanh…
Sài Gòn, Đà Nẵng anh nghỉ phép
Bên kia dâng Chúa những lời kinh
Noel về, người lính xôn xao
Nhớ cô bạn cùng lớp năm nao
Bên hố bom côn trùng thao thức
Mơ tuyết rơi, kỷ niệm ngọt ngào
Ôi những chàng trai tuổi đôi mươi
Tâm hồn phơi phới mùa xuân tươi
Vâng lệnh Tổ Quốc đi chiến đấu
Gìn giữ tự do cho muôn nơi
Vì sao anh đến với Miền Nam?
Phải đâu cùng máu đỏ da vàng?
Để yêu thêm nơi này tha thiết
Đồng ruộng bạt ngàn, phố thênh thang
Rồi đến một ngày anh ngã xuống
Có thể trong giây phút giao tranh
Hoặc vì bẫy mìn của Việt Cộng
Lìa đời khi mộng ước còn xanh
Và anh đã trở về quê hương
Trong chiếc quan tài ngày mù sương
Quốc kỳ phủ kín đầy kiêu hãnh
Quân nhạc hào hùng điệu tiếc thương
Đất Mẹ dịu dàng ôm xác anh
Những giọt nước mắt của người thân
Nhiều đồng đội vẫn còn tay súng
Ngày về rất gần hay xa xăm?
……………
Giờ nơi nghĩa trang, anh yên nghỉ
Arlington*, mùa thu lá vàng
VietNam War đã là quá khứ
Cám ơn anh, dẫu biết muộn màng
KIM LOAN
* Nghĩa trang quân đội Arlington, ở Virginia, Washington