Thơ: Phan Thịnh
Một trời quê đó chùng sương xám
Hoa cau vàng đợi,nắng về đâu ?
Ai quăng gánh đó mờ nhân dáng
Mờ theo vườn cau, theo nương dâu
Sương người lạnh buốt đêm thao thức
Lấm tấm bên đời giọt cố hương
Trôi theo ngày tháng dần xa khuất
Mà ngỡ hàng cau trôi trong sương !