Thơ: Thiên Anh Nguyệt
Chợt một sáng hồn lạc về quá khứ
Đón Tết xưa…ôi ! vui thú vô cùng
Bên mẹ hiền con cứ bước ung dung
Đường làng nhỏ đưa về vùng quê ngoại
Hàng dừa nước rì rào ca êm ái
Bến sông xưa xuôi mái những con thuyền
Nắng Xuân hồng vành nón mẹ che nghiêng
Cùng con trẻ vẹn niềm vui Xuân mới
Thời gian hỡi ! sao ra đi quá vội
Tuổi thơ ơi ! trôi nổi tận phương nào
Én lại về, lòng bỗng thấy xuyến xao
Xuân xưa đó, biết bao giờ trở lại…
Thiên Anh Nguyệt Yokohama Nhật