Thơ: Hoa Trùng Dương
Biển, gió & một chút tình
Nghe trong gió có chút tình của biển
Như bóng thuyền in đậm lúc hoàng hôn
Bỗng nhung nhớ một cái gì rất lạ
Chừng như qua – chừng như biển – trong hồn
Rất thủy chung như gió về với biển
Những chiều nào vương vấn những chiều nay
Cho ấm lại chút hương tình viễn xứ
Thuyền buông neo – con nước réo muôn ngày
Gió đã trổi khúc nhạc tình của biển
Thật thiết tha những ánh mắt phương trời
Lòng man mác theo nước triều vừa lớn
Hải âu về – cánh nặng mấy trùng khơi
Gởi theo gió một chút tình cho biển
Bến dù xa sóng vỗ đủ đôi bờ
Thì hồ thỉ cũng một ngày trở lại
Bởi thiên thu sông núi vẫn đợi chờ!