Thơ: Lâm Hảo Dũng
Đỏ một góc trời mây trắng lửng
Đây chiều trên xóm Cửu Long giang
Vườn ai gió cuốn hàng cây dựng
Một nỗi buồn xưa dậy ngút ngàn
Đò dọc có mang hồn viễn xứ
Hay tình quê ngủ đến ngàn năm
Ôi chao! Giữa cánh đời lưu lạc
Có gã ly hương khóc ngỡ ngàng
Là nhớ kinh hồn bên mái lá
Bóng con chim sẻ gốc ô môi
Tóc thơ em cuốn theo chiều gió
Như tỏa hương nồng gởi đến tôi