Bài thơ Bông hồng cài áo
Phạm Thế Mỹ
Một bông hồng cho anh
Một bông hồng cho em
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ, lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Như đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
Mẹ! Mẹ là dòng suối dịu hiền
Mẹ! Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
Mẹ! Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ! Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời
Rồi một chiều nào đó anh về
Nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng:
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không
Biết gì! Biết là con thương Mẹ không
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh! thì xin em! hãy cùng tôi vui sướng đi
Hãy cùng tôi… vui… sướng… đi…!!!
Bài thơ Ngày Vu Lan
Tác giả: Quang Lâm
Cơn gió nồng thổi tràn đất mẹ
Còn man mác nỗi buồn mùa thi
Rằm tháng Bảy gió trời tháng bảy
Ta âm thầm đứng ngắm bóng thu qua
Ta nhớ lại những ngày ở rất xa
Dòng sữa trắng mẹ cho con ngọt lành
Còn giọt nắng cất vào cuộc đời nhỏ
Và yêu thương trong những cánh diều xa
Rằm tháng Bảy… Vu Lan tháng Bảy…
Huyền thoại mẹ con nhớ mãi không quên
Con vẽ cho mẹ… Cuộc đời gian khó
Mẹ lớn lên, đất nước còn cơ cực
Nhà mẹ nghèo, lều rách hoang sơ
Cơm gồng gánh, cõng khoai sắn độn
Thời chúng con không thể nào hình dung
Để hôm nay… Con nợ mẹ hai chữ… Sinh thành…
Con vẫn đi theo tiếng lòng của mẹ
Những ca từ câu hát mẹ đã ru
Con vẫn đi với đôi chân bình lặng
Để cuộc đời chậm,chắc lối con đi
Và hôm nay Vu Lan báo hiếu
Dâng tặng người trọn chữ yêu thương.
Vu Lan xa xứ
(Tác giả: Hồng Dương)
Nhớ dáng mẹ phơ phơ tóc bạc
Dáng thân gầy tuổi trạc non cao
Đóa hồng màu trắng – tim đào
Dâng về cha mẹ năm hao tháng mòn.
Ân hiếu nghĩa lòng con dang dở
Công mẹ cha con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình cha nghĩa mẹ đậm màu trầm kha!
Ngày tháng bảy bao la nhung nhớ
Lễ Vu Lan thương vỡ cơn mưa
Trăng ơi màu trắng ngày xưa
Đi tìm tìm mãi bóng đưa cha về
Trăng khuya khoắt ê chề đi mất
Bóng chiều tàn đau thật là đau
Lòng con u ám một màu
Nhớ cha thương mẹ đêm thâu khóc thầm
Cha không cháy sao trầm hương tỏa
Mẹ không trăng sao hóa bao dung
Công cha nghĩa mẹ muôn trùng
Lòng con xao động lao lung một đời
Mây không tới cha ơi – tóc trắng
Mẹ không hoa sao lắng ngát hương
Trăng về có ghé trên đường
Cho xin gởi mẹ hoa hường trắng trong
Xin mang đến đồi thông yên lặng
Mộ cha nằm một lẵng hồng tươi
Đỏ thơm đằm thắm rạng ngời
Vu Lan xa xứ rối bời lòng con.