Tháng Tư

Tháng Tư mà tuyết còn rơi
Còn mang cái lạnh của trời tháng Hai
Trái tim vong quốc lạc loài
Bừng sôi lửa hận u hoài tháng Tư
Còn đây vết chém quốc thù
Vết thương chưa kín thì chưa nguôi hờn
Ngược dòng ta vẫn cô đơn
Làm con én lẻ đợi nguồn gió xuân
Dù xuân đến đã bao lần
Bốn Lăm mùa đã ân cần hứa suông
Quê thì lệ đắng vẫn tuôn
Lời thề thì đã muôn phương nhạt mờ
Ra khơi lắm kẻ quên bờ
Có về người lại xây mơ với thù
Nên thơ đắng cả ngôn từ
Và lòng cô lữ tháng Tư nghẹn ngào
Quê hương muốn được tự hào
Thì quê dũng cảm lên nào, quê ơi….!!!
Đừng mong, đừng dựa vào người
Chỉ quê mới thật xây đời cho quê !

Tháng Tư tuyết vẫn tứ bề
Vẫn mang cái lạnh não nề tháng Hai
Bốn Lăm Năm với trần ai
Có ai chia tiếng thở dài Tháng Tư ???

Ngô Minh Hằng

SƯ ÐOÀN 18 VÀ CHIẾN THẮNG CUỐI CÙNG

Bài thơ bé mọn này xin được là lời biết ơn, là sự tôn vinh của một Người Tị Nạn CSVN gởi đến những Chiến Sĩ của QLVNCH, Sư Ðoàn 18 và các đơn vị đã yểm trợ hoặc tham chiến tại chiến trường Xuân Lộc trong cuối Tháng 4/1975 như các lực lượng Địa phương quân Nghĩa quân, Tiểu Đoàn 82 Biệt Động Quân, Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù (gồm các Tiểu đoàn 1, 2, 8, 9 vàTiểu Ðoàn 3 Pháo Binh Dù) , Sư Ðoàn 3-4 KQ. Ðây là một trận chiến bi hùng của lịch sử VN và cũng là cuộc chiến thắng oanh liệt cuối cùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà trong tháng Tư Ðen để bảo vệ tự do, chống lại cuộc xâm lăng tàn ác của Cộng Sản Bắc Việt – Ðặc biệt, xin gởi đến các Chiến Sĩ Tiểu Ðoàn 3/48 – Riêng kính tặng Người Chiến sĩ Tư Lệnh đã sát cánh cùng binh sĩ trong trận chiến: Thiếu Tướng LÊ MINH ÐẢO.

Xin cảm ơn Thiếu Tướng Lê Minh Đảo và những vị cho NMH tài liệu và giúp trình bày.

Từ triệt thoái, cao nguyên trong hoảng loạn
Thì tủi hờn sông núi cứ trào dâng
Nhưng Long Khánh, lính sư đoàn 18
Vẫn hiên ngang trong trận chiến bi hùng
*
Từng người lính súng trên tay, chờ giặc
Họ dàn quân trên khắp nẻo đường quê
Mười Hai Ngày dài, dầm sương giãi nắng
Làm giặc tang thương, tơi tả, ê chề…
*
Họ đánh nát ba sư đoàn Việt cộng
Tăng nằm trơ, pháo gục, vỡ tan thây
Trận chiến cuối cùng, tháng Tư, Xuân Lộc
Nổ vang trời, oanh liệt khắp Ðông – Tây !
*
Ðể thực hiện mộng xâm lăng tàn ác
Cộng rẽ hai đường Xuyên Mộc, Túc Trưng
Sợ hỏa lực của Sư Ðoàn 18
Cộng phải chia quân, len lỏi đường rừng
*
Từ Mẹ Bồng Con theo đường hương lộ
18 tiến về tỉnh lỵ Phước Tuy
Dừng lại Trảng Bom, gom quân, củng cố
Lập tuyến phòng, trực diện với gian nguy
*
Mục tiêu cuối là Sài Gòn, thành phố
Cộng cho quân đoàn 4 mở đường vào
Lính 18 anh hùng, danh không hổ
Làm cộng kinh hoàng, khốn đốn, tiêu hao
*
Và 18 chọn Long Bình, đóng chốt
Chiến đấu trung kiên, chiến đấu hào hùng
Nhưng oan nghiệt ai gắn vào tổ quốc
Lịch sử nghẹn ngào …. ơi núi … ơi sông !!!
*
Tổ quốc nghẹn ngào, miền Nam bức tử
Dân thành trâu, quê tức tưởi, gông cùm
Nhưng 18 đã nạm vàng hùng sử
Trang sử bi thương, chiến thắng cuối cùng !!!
*
Từ triệt thoái, cao nguyên vào hoảng loạn
Lửa khói mịt mù, trời đất nổ tung
Thì Xuân Lộc, lính sư đoàn 18
Vẫn trung kiên, chẳng nhượng một phân rừng
*
18 hiên ngang đi vào lịch sử
Lịch sử Việt Nam bất khuất, ngoan cường
Hỡi 18, xin lên đài danh dự
Bởi tên Người, niềm kiêu hãnh quê hương!
Ngô Minh Hằng
18/4/2020

X